headertvtc new


   Hôm nay Thứ sáu, 29/03/2024 - Ngày 20 Tháng 2 Năm Giáp Thìn - PL 2565 “Tinh cần giữa phóng dật, Tỉnh thức giữa quần mê, Người trí như ngựa phi, Bỏ sau con ngựa hèn”. - (Pháp cú kệ 29, HT.Thích Minh Châu dịch)
tvtc2  Mongxuan
 Thiền Phái Trúc Lâm Việt Nam Thế Kỷ 20-21

TA

talagi

 

Chánh bảo Trung    

 

Ta chỉ là Ta bóng hình Không-Sắc
Duyên Tướng pháp trần đối đãi diệt-sanh
Ta mới là Ta đang là…muôn pháp
Ẩn hiện không cùng Pháp giới hư không.

TÂM XUẤT GIA

tamxuatgia

 

Chơn Tín Toàn   

 

Thân ơi, tâm đã xuất gia rồi,
Dứt lòng luyến ái với đời thôi,
Chớ mãi lôi thôi cùng sanh tử,
Thân ở tại gia, tâm xuất gia. 

Thân ơi, tâm đã xuất gia rồi
Xuất lìa tham ái, lìa sân si,
Xuất lìa ngã mạn, lìa chấp thủ,
Xuất khỏi vô minh, tâm xuất gia.

Dạo trong sanh tử thế đủ rồi,
Luân hồi thêm nữa cũng vậy thôi 
Tham sân si mãi rồi chỉ khổ
Nhổ gốc luân hồi lẹ, tâm ơi!

Chớ rời giới hạnh, nhớ phản quan
Nội tâm chánh niệm, định vững vàng
Tỉnh giác chiếu soi năm thủ uẩn
Giới Định Tuệ này thoát tử sanh.

Chớ buông lơi Trí về năm uẩn
Trí này đâm thủng lưới vô minh,
Trí này tẩy dục, tham, sân, mạn
Cửa vào bất tử rộng thênh thang.

Tỉnh giác nhìn vào dòng cảm giác,
Sẽ nhìn thấy rỏ tham sân si.
Tẩy sạch dục tham trong tâm trí
Thâm sâu trầm lặng, ý chẳng hành.

Đi, đứng, ngồi, nằm, tâm lặng yên
Nói, nín, thấy, nghe, chẳng nhiễm trần
Xuất gia, tâm tịnh, tham sân diệt,
Xuất khỏi vô minh - tâm xuất gia.

 

Đạo Tâm

daotam

 

Chánh bảo Trung  

 

Đời không hương vị Đời vô nghĩa
Hoa không sắc mùi Hoa chẳng thắm tươi
Người không tâm tinh Người gổ đá
Tâm không chân thành Tâm chẳng nở Hoa.

Đời không thấy pháp Đời đau khổ
Pháp không là nên Pháp chẳng có-không
Tánh không viên thành Tánh điên đảo
Tâm không chổ trụ Tâm mới là Tâm.

Mây trôi

 

Hoàng Bình 

 

Lưng trời một áng mây trôi
Mây trôi trôi mãi bồi hồi lòng ai
Bao giờ mây mới thôi bay?
Đó là khoảnh khắc sen đài ngát hương

NGHIỆP - DUYÊN

dongsongthoau

 

Chánh Bảo Trung  

  Ánh sáng bình minh xua tan đêm tối

Sự, vật, con người biến đổi theo duyên

Sanh tử luân hồi khổ đau muôn kiếp

Trôi dạt vô bờ biết thuở nào ra.


Ta sẽ được gì sau khi nhắm mắt?

Một nắm tro tàn hư danh của cải…

Để lại cho đời năm tháng dần tan

Bọt bể bèo trôi sương đêm tia chớp.


Duyên nghiệp theo mình sanh trong bể khổ

Nghiệp thức xoay vần sáu cỏi hư vô

Tự Tánh viên tròn không hai không khác

Chân lý muôn đời thật thể Chân không.

Pháp Phật soi đường dẫn lối khai Tâm

Tám vạn bốn nghìn pháp môn tự thoát

Phiền não ưu sầu trói buộc do ta

“Thiên thượng thiên hạ độc tôn duy ngã”.

Thơ Yên tử

yentu

 

Đh Thanh    

  Một thân muôn dăm về chốn Tổ.

Tìm lại chính mình của ngày xưa.

Còn đây cây nói lời thiên cỗ.

Núi đứng lặng chờ, bóng Tổ đâu ?

Nhìn lên chỉ thấy sương pha khói !

Theo gió mây trời vút bay đi.

Để Người lưu lạc trăm năm, đứng.

Thơ thẩn, giờ quên mất lối về !

 

MỎI CHÂN

cusi

 

ĐH Từ Công   

 

 
Cư sĩ đường xa có mỏi chân.

Xin mời ghé nhấm chút hương trần.

Thêm mùi đạo vị lòng thanh thoát.

Lơ mơ lạc giữa cỏi tiền trần.

 

THẦY TÔI

hosen

 

Viên Quang  

 

Phúc duyên lành nhiều kiếp
Được gặp bậc minh sư
Ân dày công giáo dưỡng
Với lòng từ vị tha.

Nghiêm minh như người cha
Bao dung như người mẹ
Thiết tha tâm lão bà
Muốn mọi người nhận ra.

Người im lặng như Thánh
Lạnh lùng như Tổ sư
Mà tâm từ bao la
Như Bồ tát hiện ra.

 

Nhắc nhở

wev2

 

Từ Công   

 

Phật đản lại về với chúng ta
Nên lòng Phật tử rộ muôn hoa
Xông hương tỏa ngát cùng hoàn vũ
Tập hợp nơi đây rước Phật đà

Phật đã dạy ta khổ thật nhiều
Vui đời chẳng có được bao nhiêu
Hãy tìm cho thấu sao lại khổ?
Đoạn diệt khổ rồi tội sẽ tiêu

Trúc Lâm Chân Xuân

tvtldalat

 

Phổ Tâm   

 

Sương cam lồ phớt nhẹ
Tươi mát người lắng nghe
Tùng thông khe khẽ thở
Vững chãi lìa ong ve.

Căn cơ chưa đồng nhất
Tâm giác ngộ trùm khắp
Chậm nhanh do nhận biết
Trúc Lâm chân xuân gặp.

Ngày ba thời thiền tọa
Thường tỉnh dụng công buông
Cháo cơm ngày hai buổi
Ba y áo làm khuôn.

Sơn tăng nối đuốc Tổ
Định tuệ thường rõ chỗ
Phật tử qui Tam bảo
Tâm từ bi cửa "Vô".

Vô môn giải thoát môn
Thiền Tổ đồng Thế Tôn
Chỉ bày và vạch lối
Con Phật ngộ tiệm đốn.

Trúc Lâm xuân muôn thuở
Việc nhà sáng chẳng mơ
Chưa từng đi và đến
Nắm tay Phật, Tổ về.