headertvtc new


   Hôm nay Thứ sáu, 29/03/2024 - Ngày 20 Tháng 2 Năm Giáp Thìn - PL 2565 “Tinh cần giữa phóng dật, Tỉnh thức giữa quần mê, Người trí như ngựa phi, Bỏ sau con ngựa hèn”. - (Pháp cú kệ 29, HT.Thích Minh Châu dịch)
tvtc2  Mongxuan
 Thiền Phái Trúc Lâm Việt Nam Thế Kỷ 20-21

SAO KHUÊ LẤP LÁNH

HTCOVANThích Thông Thiền

Con xin mượn những vần thơ của thượng thư Đoàn Văn Khâm truy tán thiền sư Chân Không đời Lý, chỉnh sửa đôi chút và dịch lại theo chỗ thấy của mình cho phù hợp với văn cảnh để tưởng niệm Thầy:

行高士庶敬家風

錫駐如雲慕集龍

仁宇忽驚崩惠棟

道林長嘆偃貞松

墳縈碧草添新塔

蘸青山認藉容

寂寂禪關谁更扣

經過愁聽暮天鐘

Hạnh cao sĩ thứ kính gia phong

Tích trụ như vân mộ tập long

Nhân vũ hốt kinh băng huệ đống

Đạo lâm trường thán yển trinh tòng

Phần oanh bích thảo thiêm tân tháp

Thủy trám thanh sơn nhận tạ dung

Tịch tịch thiền quan thùy cánh khấu

Kinh qua sầu thính mộ thiên chung.

 Hạnh cao sĩ thứ kính gia phong

Tụ hội như mây quyện bóng rồng.

Trong sự nghiệp hoằng pháp, Hòa Thượng Tôn Sư như trăng rằm vằng vặc thì Thầy như sao khuê lấp lánh. Đức hạnh cao vời của Thầy đã khiến cho rất đông hàng Phật tử trí thức lẫn bình dân quý mến nương về tu học.

Năm 1973, cuối khóa I của Thiền viện Chân Không, con đang đọc bài kệ trên vách phòng Thầy:

Ít đi là quý

Ít nói là báu

Thường xét lỗi mình

Lỗi người chớ nói

Thị dục chẳng màng

Tổ ý nên hỏi.

Thầy bảo: Nghe nói anh em chú là dân ăn học, đâu thử trả lời “Thị dục” là gì? Cũng may nhờ thời đi học, con có đọc sách của Nguyễn Hiến Lê, biết được chút ít chữ Hán nên đã trả lời thông suốt: “thị dục nghĩa là những ham muốn về vật chất”. Thầy mỉm cười gật đầu.

Suốt cuộc đời Thầy đã sống đúng với phương châm ấy. Chính gia phong đạm bạc, cao nhã của Thầy đã khiến hàng huynh đệ và con cháu trong tông môn tôn xưng Thầy là “Ca-diếp đại đầu đà”. Mặc dù Thầy ít tiếp xúc với mọi người nhưng rất đông Phật tử kỳ cựu thời Phật học đường Nam Việt và Phật học viện Huệ Nghiêm không ai không biết và ra tận Thiền viện Chơn Không Vũng Tàu để đảnh lễ và cúng dường Thầy.

Mái từ  bỗng xao, rường cột đổ

Rừng thiền thổn thức, cội thông long.

Lòng từ bi của Thầy vời vợi. Thầy đã chu toàn cho các đệ tử không đủ duyên ở Chơn Không cho đến tận ngày Thầy nhắm mắt. Ôi cao cả thay! 8h00 sáng ngày 20 tháng 12 năm Quý Tỵ, con đang làm nhiệm vụ trong Ban tiếp lễ tại tổ đình Thường Chiếu, bỗng bàng hoàng khi được báo tin Hòa Thượng Cố Vấn bị đột quỵ. Con chờ Hòa Thượng Thường Chiếu làm lễ cúng Tiên thường xong liền xin phép về Chơn Không. Trên đường về con nhận được tin xe cấp cứu của bệnh viện Lê Lợi đang chuyển Thầy sang TTYT Vietsopetro để chụp MRI. Con chạy thẳng vào phòng cấp cứu TTYT Vietsopetro, tìm không gặp. Quay sang phòng hồi sức cấp cứu của Bệnh viện Lê Lợi, thì thấy Thầy nằm yên, gương mặt bình thản, hai mắt nhắm tợ hồ như ngủ. Bác sĩ bảo: Xong rồi! Thầy bị xuất huyết não, thế là Thầy đã ra đi. Tin này lan ra khiến chư tôn đức Tăng Ni trong tông môn lẫn giáo thừa thảy đều ngậm ngùi thương tiếc một thạch trụ tòng lâm vừa đổ.

Cỏ biếc quanh chùa, thêm tháp mới

Biển lồng non biếc, nhận thân trong

Theo lời dạy của Hòa Thượng Thường Chiếu, chúng con xây tháp Thầy trong khuôn viên Thiền viện Chơn Không để sớm hôm hương khói.

Sáng ngày 29 tháng 12 năm Qúy Tỵ, theo di chúc, Thầy Phó và con mang một phần tro xương của Thầy ra bãi Dứa. Ban mai ít gió, sóng lặng, nhìn bóng núi Tao Phùng lồng biển xanh như hóa thân Thầy hòa quyện với pháp thân, con thầm khấn nguyện với giác linh Thầy an trú cõi Chơn Không, rồi rắc tro xuống làn sóng nhấp nhô lặng lẽ tiếp bờ.

Vắng vẻ cửa thiền, ai đến gõ

Văng vẳng chuông chùa, nát cõi lòng.

 Sau lễ trà tỳ chúng con mang linh cốt Thầy đựng trong tháp nhỏ về lại Thiền viện Chơn Không mà lòng bồi hồi khôn tả. Chúng con làm lễ an sàng trong tổ đường, cạnh bàn thờ Tổ Sư. Những chiều cuối năm, thiền viện rất vắng vẻ, lác đác người đến viếng giác linh Thầy. Tiếng chuông chiều của khóa lễ Bát nhã điểm từng tiếng thong thả như tiễn đưa, đưa tiễn … khiến người ở lại rơi lệ chạnh lòng đau.

Thầy ơi! Mặc dù xác thân Thầy về với biển cả nhưng đạo phong Thầy còn sáng mãi. Đêm giao thừa, con nhìn lên bầu trời về phương Tây, thấy trong đêm đen một vì sao đang lấp lánh.

 

[ Quay lại ]